Do you know she is crying?
Giới thiệu dự án
~Trong cuộc sống không thiếu những loại người sống và đè nén cảm xúc của chính mình. Tôi cũng vậy, bạn cũng vậy, anh ấy và chị ấy cũng vậy. Chúng ta cho kẻ khác xem bộ mặt xã hội của mình và cố gắng lấp liếm đi trái tim đang đập trong lồng ngực. Tôi cũng hay tự hỏi "Tại sao mình lại phải làm như vậy?", "Tại sao tôi phải cười khi tôi đang muốn khóc"
Có hàng ngàn hàng vạn lí do để người ta tìm cách che đậy mình, trong đó có một lí do là "Sợ". Nỗi "sợ" vô hình, sợ khi phải là chính mình, sợ khi phải sống thật, sợ khi có ai đó nhìn thấy mình yếu đuối, sợ ...
Rồi một ngày thực dậy, và bạn hỏi, nếu quả thực đời người ngắn ngủi, vậy thì bạn chỉ tồn tại trong kiếp này, vậy thì bạn lo sợ những điều đó làm gì?
Chúng ta đóng cửa trái tim mình, và ôm nỗi khát khao có một ai đó đến giúp ta thoát ra khỏi bóng đêm. Nhưng chúng ta không chịu hiểu rằng tự chúng ta đã trốn mình vào vỏ ốc, thổn thức một cách khó hiểu. Bạn không thể khoá trái cửa nhà, vứt chìa khoá đi và mong một ai đó có thể mở cửa nhẹ nhàng bước vào.
Tại sao lại phải che đậy mình? Tại sao lại phải sống một cuộc sống bạn không thích? Tại sao phải cười khi bạn muốn khóc? KHông ai hiểu bạn trừ khi bạn nói ra những gì bạn muốn.
Đừng làm cuộc sống thêm phức tạp, vì bạn chỉ có một kiếp người mà sống
Nếu muốn khóc ...cứ khóc .........
TIME IS PASSING BY~
P/s: đã rất cố gắng nhưng chỗ giao giữa mặt nước và chân không nom vẫn rất là xì tu bịt. Hừm, đúng là ko học qua trường lớp nào về PS mà làm mí cái hình nì cũng mệt óc ghê -___- (thậm chí ko cóa sách để tham khảo, con nhà nghèo, nàm j có tiền mua, hu hu hu)
Có hàng ngàn hàng vạn lí do để người ta tìm cách che đậy mình, trong đó có một lí do là "Sợ". Nỗi "sợ" vô hình, sợ khi phải là chính mình, sợ khi phải sống thật, sợ khi có ai đó nhìn thấy mình yếu đuối, sợ ...
Rồi một ngày thực dậy, và bạn hỏi, nếu quả thực đời người ngắn ngủi, vậy thì bạn chỉ tồn tại trong kiếp này, vậy thì bạn lo sợ những điều đó làm gì?
Chúng ta đóng cửa trái tim mình, và ôm nỗi khát khao có một ai đó đến giúp ta thoát ra khỏi bóng đêm. Nhưng chúng ta không chịu hiểu rằng tự chúng ta đã trốn mình vào vỏ ốc, thổn thức một cách khó hiểu. Bạn không thể khoá trái cửa nhà, vứt chìa khoá đi và mong một ai đó có thể mở cửa nhẹ nhàng bước vào.
Tại sao lại phải che đậy mình? Tại sao lại phải sống một cuộc sống bạn không thích? Tại sao phải cười khi bạn muốn khóc? KHông ai hiểu bạn trừ khi bạn nói ra những gì bạn muốn.
Đừng làm cuộc sống thêm phức tạp, vì bạn chỉ có một kiếp người mà sống
Nếu muốn khóc ...cứ khóc .........
TIME IS PASSING BY~
P/s: đã rất cố gắng nhưng chỗ giao giữa mặt nước và chân không nom vẫn rất là xì tu bịt. Hừm, đúng là ko học qua trường lớp nào về PS mà làm mí cái hình nì cũng mệt óc ghê -___- (thậm chí ko cóa sách để tham khảo, con nhà nghèo, nàm j có tiền mua, hu hu hu)
Zider đã tham gia gởi bình luận |
quethao, luclamxu, elena, Kimkim, khungcodon, mikenj |
cái mặt nước trông không hợp với cái hình, trông nó giả quá, làm cái hình không thôi chắc đẹp hơn áh...
màu chưa tạo nên ý đồ lắm