the Violist
Giới thiệu dự án
Trên một triền núi đẫm sương mù, nơi ánh mặt trời không thể nào xuyên qua màn sương dày đặc, có một cây khô vẫn hằng ngày chơi đàn. Tiếng đàn là thứ duy nhất có thể mang được chút ánh sáng đến nơi ấy.
Nhưng cây khô không dùng ánh sáng đó cho mình, nó dành tất cả cho một hạt hoa vô tình theo gió lạc đến. Cây khô biết mình vẫn có thể đâm chồi, và nó cũng biết bông hoa đã nở không thể thiếu ánh sáng dù chỉ một ngày. Tuy vậy cây khô chẳng hề buồn, nó chơi đàn bằng tất cả say mê và tình yêu dành cho cây hoa nhỏ bé.
Đôi khi tình yêu là như thế, bạn không hề quan tâm đến sự khô héo cuả bản thân chỉ để nhường ánh sáng cho người mà bạn yêu thương. Và với bạn, đó là hạnh phúc..
..
On a mountain side covered by thick fog, which the sunlight cannot shine through, there is a dry tree. He plays his violin day by day. The sound from his violin is the only one that can help to bring a little sunlight to the place.
Specially, the light is not for himself. He, instead, brings all to a grain of flower which had traveled along the wind and unconsciously stayed there. He knows that he himself can still grow up, and the flower bloomed cannot lack of the sunshine even in just a day. However, he is not sorrowful at all and plays the violin with all of his passion and his love for the little flower.
Sometimes, love is simple like that. You may not concern about your sear status so as to grant the light for the one you love. And to you, that means your happiness..
..
Lâu không post tác phẩm, vẫn là sketch, trắng và đen.
Khoảng 2h với wacom và pts. Cám ơn moị góp ý.
-Land-
Nhưng cây khô không dùng ánh sáng đó cho mình, nó dành tất cả cho một hạt hoa vô tình theo gió lạc đến. Cây khô biết mình vẫn có thể đâm chồi, và nó cũng biết bông hoa đã nở không thể thiếu ánh sáng dù chỉ một ngày. Tuy vậy cây khô chẳng hề buồn, nó chơi đàn bằng tất cả say mê và tình yêu dành cho cây hoa nhỏ bé.
Đôi khi tình yêu là như thế, bạn không hề quan tâm đến sự khô héo cuả bản thân chỉ để nhường ánh sáng cho người mà bạn yêu thương. Và với bạn, đó là hạnh phúc..
..
On a mountain side covered by thick fog, which the sunlight cannot shine through, there is a dry tree. He plays his violin day by day. The sound from his violin is the only one that can help to bring a little sunlight to the place.
Specially, the light is not for himself. He, instead, brings all to a grain of flower which had traveled along the wind and unconsciously stayed there. He knows that he himself can still grow up, and the flower bloomed cannot lack of the sunshine even in just a day. However, he is not sorrowful at all and plays the violin with all of his passion and his love for the little flower.
Sometimes, love is simple like that. You may not concern about your sear status so as to grant the light for the one you love. And to you, that means your happiness..
..
Lâu không post tác phẩm, vẫn là sketch, trắng và đen.
Khoảng 2h với wacom và pts. Cám ơn moị góp ý.
-Land-
Zider đã tham gia gởi bình luận |
viridian, tuanlogo, acamax, xfive, forneverland, flippy, max |
-
chỗ cây đàn nhìn thik lắm :)
-
thằng cha trong tanh này hình như là vo đờ mót mà?? :)) đẹp lắm bạn
-
mình thích ý tưởng của bạn ^^tarahhuyen đã thích
-
đơn giản nhưng đầy ý nghĩa, vẽ lên ầm ầm ^^Hà hà, cám ơn huynh ! lâu lâu quẹt quẹt cho vui mà, không có thời gian.. ^^
-
Thích cách dùng Brush mềm và cái Des. Về tạo hình với bố cục em không thích lắm có vẻ cái thân cây hơi bị song song với khung tranh :PAnh chỉnh lại rồi đó, bố cục thì đúng là hơi chật, đang nghiên cứu khung tranh vuông để thoáng hơn. Thank chú ! ^^
-
Vẽ tốt hơn rồi đó, bố cục tranh cứ dàn ra góc hết, gom lại một chút...Vâng, cảm ơn anh, em sẽ tìm cách gom lại ! ^^