Ngày xưa tôi học cấp 3
Ở bên hàng xóm có nhà đông con
Mấy cô con gái sòn sòn
Trông ngon ra phết nhưng còn bé teo
Mấy em nhút nhát như mèo
Nhưng sao lại cứ nhìn theo tôi hoài
Tôi thì đâu phải điển trai
Gầy gò hốc hác gái ai thèm nhìn
Thế mà tôi vẫn chẳng tin
Rằng mấy cô gái cứ nhìn đắm say
Tôi nghĩ thấy cũng hay hay
Nên càng làm dáng đi ngay ngắn vào
Một hôm chợt có ai chào
Thì ra bé út nó nhào theo tôi
Chạy lại nó nói một hồi
Từ lâu nó đã...yêu tôi thật lòng!!!
Tôi đợi cho nó nói xong
Mới ôn tồn bảo đừng mong ước gì
Bây giờ bé vẫn tí ti
Chịu khó mà học,yêu gì,trẻ con!
Lời nói chẳng khác gì đòn
Bé dỗi,bé khóc chẳng còn nhìn tôi.....
Thời gian thấm thoắt dần trôi
Sang Tây du học lâu rồi chục năm
Một lần tôi đã về thăm
Nhà tôi vẫn đấy bao năm y sì
Tối đấy cũng như mọi khi
Một mình tôi dạo bước đi kiếm "hàng"
Chợt tôi sửng sốt ngỡ ngàng
Em nào xinh thế,mỡ màng hết chê
Mới nhìn mà đã thấy mê
Lâu ngày ngứa ngáy máu dê dâng trào
Nhưng tôi mang máng thế nào
Thấy có nét giống đứa nào đã quen
Vội vàng tôi thả câu khen
Rằng em xinh thế,làm quen nhé nào
Cô em có vẻ làm cao
Cứ đi mặc kệ chẳng chào một câu
Tôi thì chả khác ruồi bâu
Bám theo hy vọng biết đâu được gì
Nhìn kỹ tôi chợt cười..hì..
Thì ra bé út đen sì ngày xưa
Chả biết bé có ai chưa?
Giờ bé ngon thế chắc thừa trai theo
Đánh liều tôi thử một keo
Tỏ tình với bé xem theo không nào
Bé bảo tôi bị...làm sao..?
Anh già như thế đứa nào yêu anh!!!!!!
Từ lúc bé út chê già
Tôi đâm thất vọng đàn bà chẳng mơ
Em trẻ tôi cũng thờ ơ
Em xinh tôi cũng làm ngơ chẳng nhìn
Thế rồi tôi cũng chẳng tin
Tình yêu sét đánh trúng tim rụng rời...
Hôm đó là ở hồ bơi
Tôi bị chuột rút chơi vơi giữa hồ
Lao xuống bơi lại một cô
Giúp tôi gặp nạn giữa hồ vắng tanh
Cô này người dáng mong manh
Chân dài trắng nõn miệng luôn tươi cười
Mấy bận cô rủ đi chơi
Tôi thì đang khoái nhận lời đi luôn
Cô ấy là con nhà buôn
Giầu sang phú quý nhưng buồn thiếu...trai
Tôi thì cũng chẳng bằng ai
Được cái to khoẻ dẻo dai khó bì
Cô ấy hào phóng chịu chi
Sắm cho đủ thứ thích gì cũng mua
Lúc đầu tôi cứ tưởng đùa
Rồi sau mới biết là bùa chài trai
Trước kia tôi khoẻ dẻo dai
Giờ tôi gầy quắt thài lai khó nhìn
Cày nhiều chả khác ô-sin
Cô càng mơn mởn tôi xin đầu hàng
Thôi đành tình nghĩa dở dang
Mang tiếng bội bạc không càng chết hơn