Em tự hỏi đâu là hạnh phúc
Tội nghiệp thay kẻ bất hạnh chính người
Ôi Thượng đế đã bang em hạnh phúc
Thật mong manh đâu bít có ngay mai
Rồi yêu và ôm ấp trong tim
Cứ mong duyên lành khao khát mãi
Thương nhớ ai lòng nồng cháy
Tiếng lòng giấu mãi trong tim
“Hơi thích anh” nhưng thật đâu phải
Lòng khổ đau giữa đêm thâu ngồi khóc
Giữa bụi hồng rực lửa và trời đêm
Chỉ cố mơ mộng về anh………….
Một lời nói,một bài hát trữ tình
Một vầng dương của tình yêu sâu lắng
Thật ngọt ngào hạnh phúc bit bao nhiêu
Nhưng đó chỉ mãi là mộng mơ
Một ngày kia sau năm tháng phôi pha
Cảm thấy hết ảo tưởng vô vọng
Giở bài thơ đọc lại mắt lê nhòa
Em tự hỏi đâu thât là hạnh phúc
Cám ơn ngài đã ban em hạnh phúc
Trái tim này mãi mãi yêu anh
Anh đii ngang qua cuộc đời em
Như những đám mây trôi vô tận
Ít câu thơ cùng chút dư âm buồn
Là tất cả những gì còn sót lại
Đêm nay những hạt mưa rào nhẹ
Hát đều đều theo tiếng lòng em
Chúng nói với em, nói với em
Em thấm dần nỗi buồn cô độc
Đã gặp nhau tình cờ không sắp đặt
Thi quên nhau cũng lặng lẽ thế thôi
Có thể rách gì anh đâu chứ
Tất cả vì em giàu tưởng tượng đó thôi
Đất cằn cỗi nên nhiều loài cỏ dại
Hạt vô tình nên cây chẳng đươm hoa
Trái tim em mãi có anh
Tâm hồn em mãi trao anh
Và việc em yêu anh
Tất cả chỉ là vận động......