Le Tien Tung

yeuchiemhoa.102.freebb.com
Member / Cấp bậc: 2
Thai Nguyen
Tham gia: 12-08-2006
  • Đã xem: 2697 trang
  • Lượt Fav: 52
  • Lượt watch: 1
  • ZDA point: 324

LƯU BÚT (có tất cả: 312)

51. [khongmacquan]
(February 9, 2007, 7:06 am)
khongmacquan
Năm hết tết đến --> Rước lộc vào nhà --> quà cáp bao la --> Mọi nhà no đủ --> vàng bạc đầy tủ --> Gia chủ phát tài --> Già trẻ gái trai --> Xum vầy hạnh phúc -->Cầu tài chúc phúc --> An khang thịnh vượng-->Chúc bạn có 1 bầu trời sức khỏe-->1 Biển cả tình thương-->1 Đại dương tình bạn-->1 Điệp khúc tình yêu-->1 Người yêu chung thủy-->1 Sự nghiệp sáng ngời --> 1 Gia đình thịnh vượng.Chúc cả gia đình bạn vạn sự như ý --> Tỉ sự như mơ --> Triệu điều bất ngờ --> Ko chờ cũng đến. ^_^ ( du*ng` que^n gu*i? lai. cho tui nhe' ^^!)
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
52. [zipc]
(February 8, 2007, 2:47 am)
zipc
nhà hoành tráng ha xin chào:D :D :D
Con đường màu xanh :D
53. [larytram]
(February 5, 2007, 4:35 am)
larytram
Your website at http://khongmacquan.zidean.com / is worth $116.00 web cua Tùng trị giá bi nhiêu đó áh ^^
Tình yêu là sự cố gắng của một người , chỉ để mà yêu một người.
54. [larytram]
(February 5, 2007, 4:32 am)
larytram
Trả lời , nợ tất cà ! Potay ! :D Tùng khỏe ko ^^ mà Tùng co nhiều câu chuyện hay áh :D
rẹc lluôn hé ^^
Tình yêu là sự cố gắng của một người , chỉ để mà yêu một người.
55. [khongmacquan]
(February 4, 2007, 6:33 am)
khongmacquan
Hòn đá có thể làm vỡ 1 cái cốc,1 câu nói đủ để làm tan vỡ trái tim,1 giây đủ để yêu 1 ai đó,và 1 sự hiểu lầm đủ để làm tan vỡ tình bạn,tình bạn là chiếc cầu vồng nối 2 trái tim,7 màu của cầu vồng đại diện cho 7 chữ F R I E N D S
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
56. [khongmacquan]
(February 4, 2007, 6:33 am)
khongmacquan
Thân em nhu dãi l?a dào, S?n sàng th?t c? anh nào ngu si. -Thân em nhu gi?ng gi?a dàng, Anh mà l? té, xong hàng anh luôn. -Chàng oi, dua gói thi?p mang, Ðua xe thi?p bán cho chàng tr?ng tay. -Qua c?u, ng? nón trông c?u, C?u bao nhiêu nh?p, em mu?n ch?ng gi?u b?y nhiêu. -Ba d?ng m?t m? tr?u cay Sao anh không h?i nh?ng ngày vàng lên -mu?n cho thân th? béo quay an xong ta ph?i lên giu?ng n?m ngay dù ai nói ng? nói nghiêng thì ta v?n c? n?m yên nhu thu?ng..... Anh nhu mu?i Anophen - Em nhu cô gái ng? quên m?c màn - "R?p tâm" anh m?i mò sang - Ð?t em m?t phát...em lan ?m li?n - Ng? dâu em ?m tri?n miên - Sau hon 9 tha'ng....
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
57. [khongmacquan]
(February 4, 2007, 6:33 am)
khongmacquan
có 20 thiên thần trên thế giới này, 10 đang ngủ say, 9 đang chơi đùa và 1 đang đọc tin nhắn này. Hôm nay là ngày của những người bạn tốt. Câu hỏi của ngày hôm nay là: Bạn có bít vì sao giữa các ngón tay của chúng ta lại có những khoảng cách không? Nghĩ 1 chút đi. và câu trả lời giản dị lắm: đó là để những khoảng trống đó trên tay bạn đc lấp đầy bởi những ngón tay của người khác!
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
58. [xthienhoangx]
(February 3, 2007, 5:06 pm)
xthienhoangx
tp phẩm mới của xx ... mong là bạn sẽ thix tp này :D http://www.zidean.com/d/33610
có những lúc chuyện nhỏ ... tưởng như là khó ... có những lúc thấy lo nhưng mọi chuyện lại chẳng nhằm nhò ..... !!! kekekekek !!!!
59. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 7:33 am)
khongmacquan
Dieu quyen ru nhat cua moi hanh phuc la co duoc mot tinh ban vung ben va diu dang.Tinh ban xoa diu moi lo lang, xua tan moi buon phien va khuyen nhu ta khi bat hanh.Mot nguoi ban thuc su la nguoi den voi toi khi tat ca nhung nguoi khac da bo di. Toi yeu quy ban vi ban lam duoc nhieu dieu de bien toi thanh nguoi tot va lam duoc nhieu dieu khien toi hanh phuc.Hay gui tin nhan nay cho nhung nguoi ban cua ban va dung quen gui no lai cho toi.That vui neu moi khi vao mang lai nhan duoc tin nhan cua nguoi ban ma minh yeu quy
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
60. [viiip]
(February 3, 2007, 5:26 am)
viiip
Trời ơi ...cháy nhà :eek:
Viiip_Ðôi khi cuộc sống làm cho ta ... chán sống ...
61. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 4:03 am)
khongmacquan
Buổi sáng thức dậy thấy trong con người tự nhiên sao trống trải quá...nghĩ mình thiếu tình yêu cũng ko đúng,thiếu tiền cũng không,thôi ăn xong tô mì rồi nghĩ tiếp...Ăn xong tự nhiên ko muon nghĩ mà muốn ngủ cái đây...
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
62. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:58 am)
khongmacquan
Một người đàn ông lái xe trên đường. Một người phụ nữ cũng lái xe trên đường đó nhưng theo chiều ngược lại. Khi họ vượt qua nhau, người đàn ông mở cửa sổ ô tô và hét lên:
- "Con lợn!".
Người phụ nữ cũng lập tức mở cửa kính ô tô và hét ra:
- "Đồ đểu cáng!".
Họ tiếp tục con đường của mình. Khi người phụ nữ đi qua đoạn rẽ kế tiếp, chị ta đâm phải một con lợn to ở ngay giữa đường và bay thẳng xuống địa ngục.
-> Bài học ở đây là: phụ nữ phải "lắng nghe & thấu hiểu" đàn ông!!
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
63. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:57 am)
khongmacquan
Quyết không yêu dành tiền ngắm vuốt
Sống cô đơn cho ối đứa thèm
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
64. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:56 am)
khongmacquan
Tôi viết tên bạn lên mảnh giấy, nhưng sau một tai nạn tôi đã đánh mất nó. Tôi viết tên bạn lên bàn tay, nhưng sau một thời gian nó đã phai mờ. Tôi viết tên bạn trên cát, nhưng gió đã thổi nó đi. Nhưng khi tôi viết tên bạn trong trái tim tôi, nó vẫn luôn luôn và mãi mãi không phai mờ. Hãy gởi đến cho tất cả bạn của bạn…và đừng quên gởi cho tôi nhé!!! --> Nhân ngày lễ tình bạn
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
65. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:55 am)
khongmacquan
;) .Buồn rất nhiều đứa bạn mình tự nhưng mặc váy hết rùi.
Khà khà...
Vui vì thấy chúng nó mặc váy cũng đẹp ....
:D .
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
66. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:46 am)
khongmacquan
Hai người bạn lâu ngày gặp nhau.
- Cậu làm gì để sống?
- Tớ gấp dù cho những người tập chơi nhảy dù.
- Đấy không phải là việc dễ dàng gì. Công việc vẫn tốt chứ.
- Vẫn tốt cả. Chưa người dùng nào có cơ hội phàn nàn về công việc của tớ.
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
67. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:44 am)
khongmacquan
Một chàng trai gửi tin nhắn SMS cho cô gái mình đang để ý với nội dung như sau: "Em ơi! Khi em đọc tin nhắn này, em nợ anh cuộc hẹn. Xóa tin nhắn này, em nợ anh cuộc tình. Lưu tin là em nợ anh 1 nụ hôn. Trả lời anh, em nợ anh tất cả. Còn nếu em không trả lời... thì em đã yêu anh!" <= "Thập diện mai phục" version 2.0, em có chạy đằng zời!^^
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
68. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:38 am)
khongmacquan
Các bạn quốc tế sang Việt Nam dự Apec, các nguyên thủ của ta mời đi đua xe.
- Thằng Nhật phát biểu: Xe chúng mày làm sao qua được toyota sport 2 cửa đời mới của tao mà đòi đua??
- Thằng Đức phát biểu: Mẹ chúng mày, thế Mẹc của tao mang sang chạy Apec chúng mày vứt xó à??
- Thằng Hàn phát biểu: thế Huyndai của bọn tao thì sao? chưa nói Deawoo nhá!
- Việt Nam thấy cãi mệt quá bảo: chúng mày ngon mang ra đua với xe buýt của tụi tao xem thằng nào ngon??
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
69. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:38 am)
khongmacquan
Sau khi bệnh bò điên lan tràn khắp nơi, một nữ phóng viên được cử đi tìm hiểu lý do. Hỏi thăm một hồi, cô tìm đến được một trang trại nuôi bò sữa, nơi phát hiện ra ca bệnh bò điên đầu tiên. Cô hỏi người quản lý trang trại: “Ông chăm sóc lũ bò sữa này như thế nào?” “Hàng ngày chúng tôi cho ăn đúng giờ quy định, ngày vắt sữa 2 lần, mỗi năm cho chúng đi lấy giống 2 lần…” “Ôi, lạ nhỉ. Vậy thì tại sao chúng nó lại điên được?” “Thế tôi hỏi cô nhé: ngày nào tôi cũng vắt sữa cô 2 lần mà 1 năm mới cho đi chơi với bạn trai 2 lần thì cô có điên người lên không?”
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
70. [larytram]
(February 3, 2007, 3:38 am)
larytram
Chúc bạn 1 ngày vui vẻ :)
Tình yêu là sự cố gắng của một người , chỉ để mà yêu một người.
71. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:37 am)
khongmacquan
Phỏng vấn... Chúa": “Thưa chúa, điều gì làm Ngài ngạc nhiên nhất về nhân loại?” Chúa nghĩ một chút rồi trả lời: “Đó là họ chán phải là trẻ con, vội vã trưởng thành và rồi lại khát khao trở thành con trẻ. Đó là họ đánh đổi sức khỏe để lấy tiền bạc và sau đó lại hao tiền tốn của để lấy lại sức khỏe. Đó là vì lo lắng suy nghĩ đến tương lai, họ quên đi hiện tại, làm như thế họ sống không vì hiện tại cũng chẳng phải cho tương lai. Đó là họ sống như thể họ sẽ không bao giờ chết, và họ chết như thể họ chưa bao giờ sống”.
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
72. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:36 am)
khongmacquan
Đêm nay Bác không ngủ Ngày mai Bác ngủ bù Anh đội viên gật gù Đúng là bác vĩ đại... Anh đội viên thức dậy Thấy trời khuya lắm rồi Mà sao bác vẫn ngồi Tay fím tay đưa chuột Anh đội viên sốt ruột Lén xem bác làm gì Rón rén lại gần thì Thấy bác đang đánh chế Anh đội viên thấy thế Gạ bác đánh sô lô Bác chợt cười hô hô...! Chú đánh sao lại bác! Anh đội viên khoác lác Bác chấp cháu chọn Shang Còn bác Palmyran Cháu sẽ cho bác ...chết Bác cười :"Bác chấp hết Chú mau lập mạng đi Bác cháu ta cùng thi Xem chú hay bác giỏi"
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
73. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:33 am)
khongmacquan
Tại một khách sạn. Receptionist nói với ông khách đến thuê khách sạn:
- Tôi chưa thể cho anh chị thuê chung một phòng chừng nào anh chưa chứng minh được đây là vợ anh.
- Nếu anh chứng minh được đây không phải là vợ tôi thì tôi đội ơn anh cả đời.
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
74. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:30 am)
khongmacquan
Một ông lão ốm rất nặng phải nằm điều trị nội trú trong bệnh viện. Một hôm, con trai ông đến thăm và họ chỉ có thể nói chuyện với nhau qua ánh mắt ấm tình cha con. Đột nhiên, người cha bỗng thở gấp rồi vồ lấy cây bút và mảnh giấy bên giường.
Bằng chút sức tàn, người bệnh viết vội dòng chữ rồi đánh rơi giấy bút và gục xuống, qua đời. Người con trai sầu thảm đến nỗi không để ý đã nhét di ngôn của cha vào túi áo khoác như thế nào.
Trong đám tang, người con tình cờ thọc tay vào túi áo và thấy mẩu giấy. Run run xúc động, anh rút nó ra đọc.
Mảnh giấy có hàng chữ: "Đồ khốn kiếp! Nhấc ngay cái mông khỏi ống ôxy của tao!".
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
75. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:21 am)
khongmacquan
Thanh niên 26 tuổi, đọc thân vui tính, khoẻ mạnh không rượu chè bài bạc chích choác, yêu màu tím, tôn thờ sự thủy chung, hơi lãng mạn, có khả năng tự chăm sóc bản thân và người khác, ăn ngủ luôn đúng giờ giấc, sống rất kỷ luật. Không lang thang trên mạng, chít chát hay chơi game trực tuyến. Đã sống theo đúng thời khoá biểu trên 2 năm và sẽ tiếp tục như thế cho đến hết cuộc đời còn lại. Muốn quen biết các cô gái dịu hiền, đẹp, có lòng vị tha... Ai mến xin thư về cho: Nguyễn Xuân Chiến, khu tù chung thân, trại 5 Thanh Hóa".
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
76. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:19 am)
khongmacquan
Một tờ báo lớn ở Pháp mở cuộc thi "Người thẳng thắn và lịch sự nhất". Ðề thi cho các độc giả của mình như sau: Giả sử bạn đang ngồi trong nhà hàng với bạn gái của mình, bỗng dưng bạn muốn đi toilet. Vậy bạn sẽ xin phép như thế nào? Giải nhất được trao cho một bạn đọc có lời xin phép như sau: Xin lỗi cô, tôi phải ra ngoài giúp "người bạn nhỏ" của tôi một chút. "Người bạn" đó tôi sẽ giới thiệu với cô sau.
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
77. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:07 am)
khongmacquan
Phong ba bão táp ko bằng ngữ pháp Việt Nam: Sao nó bảo không đến? Sao bảo nó không đến? Sao không đến bảo nó? Sao nó không bảo đến? Sao? Ðến bảo nó không? Sao? Bảo nó đến không? Nó đến, sao không bảo? Nó đến, không bảo sao? Nó đến bảo không sao. Nó bảo sao không đến? Nó đến, bảo sao không? Nó bảo đến không sao. Nó bảo không đến sao? Nó không bảo, sao đến? Nó không bảo đến sao? Nó không đến bảo sao? Bảo nó sao không đến? Bảo nó: Ðến không sao. Bảo sao nó không đến? Bảo nó đến, sao không? Bảo nó không đến sao? Bảo không, sao nó đến? Bảo! Sao, nó đến không?
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
78. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:02 am)
khongmacquan
Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước nước mắt còn vui hơn cả một trận cười. Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế. Lúc bé, tưởng yêu là tất cả,là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
79. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:02 am)
khongmacquan
Lúc bé , nghỉ học là chuyện lạ. Lớn lên mới biết, chuyện lạ là đi học... Lúc bé, tưởng đến trường là phải học. Lớn lên mới biết, đến trường còn được ... ngủ . Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại... Lúc bé, tưởng gặp lại thầy cô là ở nhà. Lớn lên mới biết, còn có thể gặp lại thầy cô ở trường nhiều lần... Lúc bé , tưởng điểm 10 mới là giỏi. Lớn lên mới biết, chỉ 5 thôi đã quý lắm rồi... Lúc bé, tưởng càng học càng giỏi. Lớn lên mới biết, càng học càng ngu đi.
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
80. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:01 am)
khongmacquan
3 đứa trẻ vào một tiệm thuốc bắc 1 lượt. Ðứa thứ 1 mua 500 đồng cam thảo. Ông thầy thuốc bắc thang leo lên ì ạch bưng cái thấu ở tuốt trên kệ cao xuống. Bán xong, ông leo lên cất cái thấu trở lại chỗ cũ. Sau khi tính tiền, ông hỏi đứa thứ 2 mua cái gì - Dạ con mua 500 đồng cam thảo. Ông thầy bực mình, ì ạch leo lên lấy thấu cam thảo xuống. Sợ như lần trước, ông hỏi luôn đứa thứ 3: - Còn mày mua 500 đồng cam thảo luôn hả? Thằng nhỏ lắc đầu. Ông thầy yên chí, leo lên cất cái thấu cam thảo lên kệ rồi hỏi nó mua gì. Thằng bé nói: - Dạ ông bán cho con 1000 đồng cam thảo
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
81. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 3:00 am)
khongmacquan
Cả lớp đang ngồi học thì tuyết bỗng dưng rơi, thầy xuất khẩu thành thơ :
"Tuyết đang rơi, mà không mưa, tuyết rơi rồi cũng tan thành nước,rắc rối, sao không làm mưa ngay từ đầu"
"Em nào đối được câu này thầy cho 10điểm"
Một em đứng lên dõng dạc:
"Thầy ăn cơm, không ăn phân, cơm ăn xong rồi cũng thành phân, lôi thôi, sao không ăn phân ngay từ đầu"
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
82. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:59 am)
khongmacquan
Ba bé Tí đang dậy bé Tí học bài về Địa lý.Bỗng Tí quay sang hỏi Ba: Ba ơi tại sao có nước Áo mà lại không có nước Quần hả Ba? Ba bé Tí ngẫm nghĩ một lúc rồi nổi khùng lên : Học hành gì mà hỏi những câu như vậy, có phải phí gạo bao nhiêu năm trời của ba mẹ không. Nếu mà có nước Quần thì làm sao mà nhìn thấy nước CuBa hở con? Tí lại quay sang ba thắc mắc: Thế tại sao có nước Áo rồi mà vẫn nhìn thấy nước Haiti ạ? Ba!???
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
83. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:58 am)
khongmacquan
Có một thằng bé chạy vào chùa nghịch ngợm. Thế là nó bị các nhà sư đánh cho một trận. Nó chạy về nhà khóc và gọi bố nó đến. Bố nó gặp nhà sư và nói: Tại sao ông chửi con tôi. Thiện tai thiện tai bần tăng chưa chửi ai bao giờ - nhà sư nói. Thế tại sao ông đánh con tôi. Thiện tai thiện tai bần tăng chưa đánh ai bao giờ. Cái ông này, đã đánh con tôi tại sao lại ko nhận. Có giỏi thì đánh tôi đây này. Thiện tai thiện tai bần tăng chưa ngán ai bao giờ...
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
84. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:58 am)
khongmacquan
Có 1 anh lực sĩ mời bạn gái về nhà mình chơi. về đến nhà, anh liền cởi áo, gồng tay lên và nói với cô bạn gái:" Chỗ này của tôi chứa được tới 10kg thuốc nổ đấy!!" Nói xong, anh liền cởi quần dài ra và tiếp:" Chỗ này của tôi chứa được tới 20kg thuốc nổ đấy" Khi anh cởi thứ cuối cùng thì cô bạn gái chạy mất. Anh liền đuổi theo và nói:" Tại sao cô lại bỏ chạy???" Mặt cô gái tái mét lại và sợ hãi nói:" Người anh nhiều.... thuốc nổ thế......mà.... cái ngòi lại..... ngắn tý thế kia, nếu tôi không chạy trước thì............. tôi bị nổ banh xác mất"
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
85. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:57 am)
khongmacquan
Hai chàng làm nghề IT gặp nhau. "Cậu biết không, hôm qua tớ gặp một em rất xinh, tóc dài, da trắng, mắt long lanh", một anh kể. "Rồi sao?" "Tớ mời nàng về nhà và nàng đề nghị tớ cởi áo nàng ra".
"Cậu cứ đùa".
"Tớ kéo váy nàng xuống và đặt nàng lên bàn, cạnh cái laptop mới của tớ".
"Cái gì cơ? Cậu lại mua laptop mới à? Hiệu gì thế? Cấu hình ra sao?"
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
86. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:57 am)
khongmacquan
Sự tích chai "7 Up"
Bạch Tuyết ði ra bờ sông tắm, thấy có 7 chú lùn nên e thẹn,....nói với 7 chú lùn hãy quay mặt ði chỗ khác khi nào nghe cái tủm thì quay mặt lại. Nhýng trong khi Bạch Tuyết ðang cởi......hết ra, thì ở ðâu có 1 con Ếch to nhảy xuống nýớc , kêu cái tủm thế là 7 Chú Lùn quay lại, thấy,.......... Thế là ra ðời sự tích "7 up"
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
87. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:55 am)
khongmacquan
Lực lượng bảo an Tổng thống Bush sau khi khảo sát tình hình an ninh tại VN thì rất hài lòng. Kết luận cho biết: khó mà ám sát được tổng thống Bush bằng lựu đạn hoặc gài bom vì lực lượng ve chai hoạt động quá mạnh, vừa thả lựu đạn hoặc cài bom là chưa đầy 30 giây sau mất hết.
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
88. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:54 am)
khongmacquan
Hai con rắn độc bò đi dạo, một con quay qua hỏi con kia: - Tụi mình là rắn độc phải không ? - Đúng vậy, rất độc! Con thứ nhất lại hỏi: - Tụi mình có đúng thật là thật là rắn độc không ? - Thật vậy, chúng ta là rắn độc! Chúng ta là loại rắn cực độc trên thế giới này! Cắn một phát là toi ngay ! À mà này sao mày hỏi hoài vậy ?! - Tao mới cắn phải lưỡi tao mày ạ !!!
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
89. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:54 am)
khongmacquan
Một người Pháp, một người Mỹ và một người Viêt Nam tranh luận xem Adam và Eva là người nước nào. Người Pháp: “Trần truồng và trụy lạc ngay trước mặt Thượng đế như thế, chỉ có thể là dân Pháp”. Người Mỹ: “Yêu tự do đến mức lẽ ra có thể sống hạnh phúc, chỉ cần đừng đụng đến trái táo, vậy mà họ vẫn không chịu sự cấm đoán đó, thì chỉ có thể là dân Mỹ”. Cuối cùng, người Viêt Nam: “Quần áo chẳng có, nhà cửa chẳng có, thậm chí đến ăn một trái táo cũng bị cấm, thế mà vẫn bảo là sống trên Thiên đường, thì chỉ có thể là dân Viêt Nam...”
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
90. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:52 am)
khongmacquan
Một chú bé được một cậu bạn cùng lớp rỉ tai rằng tất cả người lớn đều có những bí mật riêng và rất dễ tống tiền họ bằng câu: "Tôi biết tất cả sự thật". Về nhà, chú bé quyết định sẽ thử điều này với mẹ: - Con đã biết tất cả sự thật. - Đừng nói gì với bố nhé! Mẹ cho cậu 10 nghìn đồng. Hiệu nghiệm quá, bố đi làm về, cậu lại đọc "thần chú" vào tai ông. Ông bố ngay lập tức rút ví cho cậu 50 nghìn đồng cùng một đề nghị giữ kín chuyện. Vô cùng hài lòng với phương pháp kiếm tiền mới của mình, hôm sau, khi gặp bác đưa thư trước cửa nhà, cậu nói ngay: - Bây giờ tôi đã biết tất cả sự thật rồi!
Bác đưa thư đứng lặng người, cặp kính trắng mờ đi, ông giang hai tay ra và nghẹn ngào nói với cậu bé: - Nếu con đã biết hết sự thật r
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
91. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:50 am)
khongmacquan
Sau đêm tân hôn, Chồng rầu rĩ bảo với vợ: « Thôi, chuyện đã thế rồi, ( thở dài), tình chồng nghĩa vợ..., tôi cũng muối mặt vì cô mà cắn ngón tay này để nhỏ máu ra ga giường.». Vợ bảo: « Anh có lòng thì tôi có dạ. Cám ơn Anh. Tôi cũng sẽ vì anh mà.... xỉ mũi ra chăn ...».
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
92. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:47 am)
khongmacquan
1 anh chàng đi trên đường, anh ta thấy rất đông người bu quanh 1 vụ tai nạn, anh ta rất mún vào xem nhưng không bít chen vào bằng cách nào. Chợt anh ta hét lên : "đề nghị mọi người tránh ra, tôi là bố nạn nhân!" . Mọi người sững người lại và anh chàng đi vào, vào đến nơi anh ta nhìn thấy ... 1 con chó bị xe cán chết
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
93. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:47 am)
khongmacquan
Vào một buổi chiều thu, Tarzan rủ bầy thú ra suối tắm. Khi đến suối thì tất cả đàn thú đều nhảy hết xuống suối nô đùa. Tarzan mới từ từ cởi bỏ xiêm y ra, bỗng một con thú nhìn về phía Tarzan cười toáng lên. Và rồi tất cả đàn thú cùng hướng về Tarzan cười rũ rượi. Tarzan vội la toáng lên: Tại sao bọn mày cười? Bỗng một con thú lên tiếng: Ôi! Sao cái đuôi của mày nó lại mọc ở phía trước.
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
94. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:46 am)
khongmacquan
Co giaìo : "Cac em chu y, hay nhin co va noi xem em thich cai gi tren nguoi co thi co se cho biet khi lon len cac em se lam gi?"
Co be Masha noi : "Thua co ,em thich mai toc cua co". - Oi! Masha yeu quiì, lon len em se tro thanh tho lam dau noi tieng.
Cau be Pêchia : "Thua co, doi mat cua co rat dep". - Cam on Pêchia, lon len em se tro thanh bac sy nhan khoa.
"The con Vôva, noi gi di chu, dung xiu mat nhu vay".
"Thua co, em biet noi gi bay gio? Em da hieu, kieu gi em cung chi la cong nhan vat sua bo o nong trang thoi..."
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
95. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:45 am)
khongmacquan
Trong thang máy, trong khi ấn nút báo tầng thì khuỷu tay của anh chàng nọ vô tình chạm vào "công tắc điện" của cô gái bên cạnh.
Anh anh chàng vội nói: - Ôi! Tôi rất xin lỗi! Nếu trái tim của cô mềm mại như bộ ngực cô thì hy vọng cô sẽ tha thứ cho tôi.
Cô gái nhìn anh giây lát rồi trả lời: - Nếu cái đó của anh cũng cứng như khuỷu tay của anh thì ... tôi ở phòng 1301.
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
96. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:44 am)
khongmacquan
Xã hội bất công nuôi ta lớn
Dòng đời xô đẩy dạy ta khôn
Đời không đâm không chém người không nể
Người không tiền bạc gái không thương
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
97. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:44 am)
khongmacquan
Hai khách bộ hành đi ngược chiều nhau trên một đường mòn hẹp. Khi lại gần nhau, người nọ thấy người kia có dáng đi y hệt mình, kéo lê một chân dưới đất. Tới lúc giáp mặt, một người chỉ xuống cẳng chân tật nguyền của mình, cất giọng đầy cảm xúc: - Chiến tranh vùng Vịnh! 1991 Người kia gật đầu tỏ vẻ thông cảm, rồi cũng chỉ xuống cái chân đang kéo lê trên mặt đường của mình, thở dài: - *** chó! Cách đây 20 mét
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
98. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:43 am)
khongmacquan
Thân em như dãi lụa đào, Sẳn sàng thắt cổ anh nào ngu si. -Thân em như giếng giữa đàng, Anh mà lỡ té, xong hàng anh luôn. -Chàng ơi, đưa gói thiếp mang, Đưa xe thiếp bán cho chàng trắng tay. -Qua cầu, ngả nón trông cầu, Cầu bao nhiêu nhịp, em muốn chồng giầu bấy nhiêu. -Ba đồng một mớ trầu cay Sao anh không hỏi những ngày vàng lên -muốn cho thân thể béo quay ăn xong ta phải lên giường nằm ngay dù ai nói ngả nói nghiêng thì ta vẫn cứ nằm yên như thường..... -Thức đêm mới biết đêm dài Yêu em mới biết em " chằn " như ai======)con gái
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
99. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:41 am)
khongmacquan
Một phụ nữ trẻ đến nhà thờ tìm người, thấy có một vị linh mục già đang đứng người phụ nữ cung kính hỏi: "thưa cha con muốn gặp cha Quan ạ !"
Vị linh mục đáp: "không biết con muốn gặp cha nào ?"
Người phụ nữ tưởng vị linh mục già lãng tai nên ngạc nhiên trả lời lớn: " dạ con cần gặp cha Quan ạ !"
Vị linh mục lại hỏi: "nhưng con cần gặp cha nào ? Vì ở đây có hai người là cha Quan và cha Quang, con cần gặp ai ?"
Người phụ nữ bực mình đáp lớn hơn nữa: "con cần gặp cha Quan có ku (Q) mà không có dê (G) !!!!!!"
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....
100. [khongmacquan]
(February 3, 2007, 2:40 am)
khongmacquan
Vào một ngày đẹp trời, chàng rủ nàng đi dạo trên chiếc xe đạp của mình. Trăng thanh, gió mát, và phong cảnh lãnh mạn, nàng ngồi e ấp sau lưng chàng. Đến đoạn xuống dốc, xe lăn bánh rất nhanh. Phía trước có một quán kem hấp dẫn, bỗng dưng chàng phanh xe kêu “két” dừng lại ngay trước cửa quán kem, quay lại chàng hỏi nàng: “ăn không?” Nàng e lệ nhẹ nhàng đáp lại: “ Dạ, có” Nói đoạn chàng phóng xe tiếp và nói: “Anh mới thay phanh xe đấy!”
Nơi đô thành chỉ một mình trơ trọi
Giữa biển người sao vẫn thấy cô đơn ....

TỰ GIỚI THIỆU

+ Nick : Tung_Yokos
+ S.E.X : Male
+ Job : Student
+ D.O.B : 28.05.1985
+ Phone : 0915160382
+ Old nick : ****er_khongmacquan
- Một Sinh viên.

----- ** Tình yêu tặng nhóc ::Tôi và Em **
-----

Chẳng có phép màu nào khiến ta có thể quay lại ,những tháng ngày xưa cũ.Lớp học chỉ có hai đứa với những khoảng trời trong veo ,đầy nắng.Mùa hè phượng nở rực rỡ trên cành,đỏ quay quắt đến nhói lòng. Biết bao là kỉ niệm của thời bé thơ mến thương quá đỗi, dịu dàng quá đỗi nhưng lại luôn khiến ta nhói lòng. Cũng như lần đầu tiên biết đau lòng vì một người khác...
Nhiều kỉ niệm về tình bạn, tình yêu dại khờ đầu tiên, như một vết cứa, không, một vết xước thôi , mờ buồn mà đau âm ỉ, tháng năm chẳng thể xoá mờ... Năm năm, đã quá lâu cho một mối tình câm nhưng chưa đủ để ta quên đi những ngày tháng cũ.Đôi lúc những giấc mơ vẫn cứ nhạt nhoà bóng dáng.......Đã bao lần trông lên ngôi trường cũ, tần ngần muốn ghé vào nhưng rồi lại lặng lẽ quay bước. Góc bàn nào mực vẫn còn vương dấu tên ai ,khoảng trời nào trong veo và lấp lánh nắng,cả đồi tím màu sim lồng lộng gió, tháng năm xà cừ đỏ thắm xào xạc trên đầu.....,tất cả giờ đã trở thành nỗi nhớ. Ta sợ chạm vào những mến thương xưa cũ , sợ phải đối mặt với chính mình..
Có một bàn chân giờ đã ngược xuôi chân trời góc bể! Dòng sông nhớ thương ai mà than mãi không thôi, dòng nước buồn như dòng nước mắt. Chiều mưa có một người ngồi thật lâu trong quán cà phê nhỏ, cà phê tí tách nhỏ từng giọt buồn. Những giọt nước mưa đọng vào cửa kính như những đôi mắt tròn xoe đang nhìn chăm chăm ngơ ngác. Cũng đã có những ngày mưa như thế..!Bất chợt hình ảnh một cô bé với chiếc nón trắng cắm đầy que hiện về, xa xăm nhưng rất đỗi quen thuộc...Đâu đó chợt vọng ra tiếng hát mơ hồ "When you're down and troubled and you need a helping hand .And nothing ,but nothing is going right, close your eyes and think of me. And soon I'll be there to brighten up even your darkness night........."
Đôi mắt thăm thẳm đó,nụ cười ấm áp đó liệu có còn gặp lại, dù chỉ một lần thôi giữa dòng đời......?


... có những thứ mất đi không thể nào lấy lại
... những cảm xúc chúng ta không bao giờ có lần thứ hai
... thật khó tìm lại những gì đã mất.
... bởi vì dường như chúng ta đang có quá nhiều việc phải làm
... để rồi một ngày nào đó chợt giật mình nhận ra...

...Tối CN buồn ở nhà một mình, lôi lại bài nhạc cũ ra nghe. Bài hát ngày xưa tôi rất thích. Chợt thèm quay lại những ngày xưa...

...Nhớ ngày đầu gặp Em, cô bé nhỏ xíu, cười khúc khích. Tôi lúc đó 16 tuổi, làm sao biết được sau này đó là người con gái mà tôi sẽ yêu thương. Em đã viết "Người đâu gặp gỡ làm chi, trăm năm biết có duyên gì hay không?". Có lẽ chúng ta có duyên thật nên ... cuối cùng rồi cũng yêu nhau...

...Tôi cũng không biết vì sao đã yêu. Tôi cũng không biết từ khi nào tôi lại luôn nghĩ về Em. Ở bên Em tôi luôn cảm thấy dễ chịu. Cái ngày mà tôi nói tiếng yêu chỉ là để nói, còn thực ra tình yêu đến lúc nào chẳng hay...

...Tôi vẫn luôn mong được trở lại những ngày ấy. Được có cái cảm giác lần đầu tiên dám cầm tay Em với tất cả can đảm của một thằng con trai 17 tuổi, cái cảm giác hít trộm mùi hương trên tóc Em để rồi đêm về không thể ngủ yên...

...Tôi bây giờ 22 tuổi, nhiều lúc cảm thấy mình chai sạn. Không còn lãng mạn như thủa nào, bây giờ chỉ nghĩ tới việc sắp ra trường, rồi kiếm việc làm, rồi nhà cửa, rồi ăn uống... Khi buồn rủ vài đứa bạn ra quán uống mấy chai bia hoặc làm vài chén rượu, không còn thích đạp xe lang thang ngoài phố như hồi xưa...

...Tối nay cũng có vài ly rượu, chưa đủ say. Tôi nhớ Em! Chưa có lần nào xa Em lâu như bây giờ, đã 5 năm rồi chưa gặp nhau. Chỉ vài ngày nữa thôi tôi sẽ đi xa. Em nói chỉ về được vài ngày về làm gì cho mệt. Tôi "ừ", định dành cho Em một sự bất ngờ...

...Gặp lại, Em sẽ hỏi "Sao K không ĐT báo trước? Sao bây giờ K đen thế? Sao bây giờ K ốm thế?...". Và tôi chỉ cần có vậy, được nghe giọng nói của Em, để quên đi cái mệt mỏi sau một chặng đường dài...

đường về là gió là mưa là bão lũ,
nhưng gót chân em vẫn ấm áp một lời thề
cứ ấm áp cho gót chân hồng mãi
hồng như chiếc hôn xưa cũ đã tàn phai...

Anh sợ một ngày tất cả sẽ qua mau
Bao thương nhớ cũng thành kỷ niệm
Em vẫn mãi mênh mông như biển
Có bao giờ biển chỉ chọn một dòng sông...?


Có bao giờ em nghĩ về anh không ? Hay chỉ như thời gian ngoảnh mặt làm ngơ, như mây chiều lặng lẽ bay trước gió.

Anh : người luôn nghĩ về em ...
Ký tên : Anh yêu ...


Câu chuyện bắt đầu khi tôi 16 tuổi. Trong khi đang chơi bên ngoài trang trại của gia đình ở California, tôi gặp một nguời con trai. Ðó là một nguời bình thường như bao người khác, nguời trêu chọc bạn để rồi bạn đuổi theo và đấm cho anh ta một trận. Sau lần gặp gỡ đầu tiên đó, chúng tôi tiếp tục gặp nhau và trêu chọc lẫn nhau. Nhưng việc trêu chọc chỉ diễn ra một lúc, rồi chúng tôi thuờng đứng nói chuyện ở hàng rào. Tôi có thể kể với anh mọi bí mật của mình. Anh chỉ yên lặng lắng nghe và tôi nhận thấy anh thật dễ gần.

Ở truờng chúng tôi đều có những mối quan hệ riêng, nhưng khi về nhà chúng tôi thuờng kể cho nhau nghe mọi chuyện. Một hôm tôi kể với anh cái gã mà tôi thích đã làm cho trái tim tôi tan nát. Anh an ủi tôi và bảo rồi mọi chuyện sẽ qua. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì có một người bạn thực sự hiểu mình. Có điều gì đó ở anh khiến tôi rất thích, tôi lại cho rằng đây chỉ là cảm giác.

Trong những năm trung học, chúng tôi luôn bên nhau với tình bạn đơn thuần. Vào buổi lễ tốt nghiệp, tuy chúng tôi nhận đuợc bằng vào hai ngày khác nhau nhưng tôi rất muốn ở cạnh anh. Tối hôm đó khi mọi nguời đã về hết tôi đến nhà anh, nói rằng tôi rất muốn gặp anh. Ðó quả là một cơ hội lớn, nhưng tất cả những gì tôi có thể làm chỉ là ngồi bên cạnh anh ngắm sao trời và cùng bàn về những dự định của hai đứa. Anh nói anh muốn lấy vợ sớm để ổn dịnh cuộc sống, rằng anh muốn trở thành người giàu có, thành đạt. Tôi về nhà với nỗi ân hận vì đã không thổ lộ cho anh biết tình cảm của mình. Tôi muốn ngỏ lời yêu anh nhưng lại quá nhút nhát và sợ sệt. Tôi để những cơ hội ấy qua đi và tự nhủ sẽ nói cho anh ấy vào một ngày nào đó.

Trong những năm học đại học, tôi luôn muốn thổ lộ cùng anh nhưng luôn có nhiều nguời xung quanh anh. Sau khi ra truờng anh tìm việc làm ở New York.Tôi mừng cho anh nhưng cũng cảm thấy buồn vì chưa nói được gì với anh. Nhưng làm sao tôi có thể nói ra điều đó được, khi mà anh đang chuẩn bị ra đi. Tôi giữ kín điều đó cho riêng mình và nhìn anh bước lên máy bay. Tôi đã khóc rất nhiều và cảm thấy rất buồn khi không nói được những điều trong trái tim mình. Sau đó tôi được nhận vào làm thư ký, rồi làm cho một nhà phân tích máy tính. Tôi rất tự hào về những gì mình đạt đuợc. Cho đến một ngày tôi nhận được một bức thư có kèm thiệp mời mừng đám cuới. Ðó là của anh.

Tôi đến dự đám cuới một tháng sau đó. Ðám cưới thật lớn được tổ chức ở một nhà thờ và chiêu đãi ở một khách sạn lớn. Tôi gặp cô dâu và cả anh nữa, và tôi nhận ra rằng mình vẫn rất yêu anh. Tôi đã tự kiềm chế để không làm hỏng ngày vui của anh. Tôi cố gắng tỏ ra vui vẻ khi nhìn thấy anh bên cô ấy để che giấu đi những giọt lệ đang tuôn rơi trong lòng tôi. Tôi rời New York và cho rằng mình đã hành động đúng. Khi tôi lên máy bay, anh đi tiễn và nói rằng anh rất vui khi gặp lại tôi. Tôi về nhà cố quên đi mọi chuyện đã xảy ra ở New York vì hiểu rằng mình không thể làm khác. Một năm qua, chúng tôi vẫn trao đổi thư từ cho nhau và kể cho nhau nghe mọi chuyện. Rồi một thời gian dài anh không viết thư cho tôi. Tôi bắt đầu lo lắng vì tôi đã viết đến 6 bức thư. Cho đến khi tôi mất hết hy vọng, tôi nhận đuợc lời nhắn: "Hãy gặp anh ở hàng rào nơi chúng ta vẫn trò chuyện truớc đây". Tôi đến và gặp lại anh. Anh nói rằng anh đã vui vẻ trở lại, quên di mọi chuyện rắc rối từ cuộc ly dị. Tôi càng yêu anh hơn nhưng vẫn không thể nói ra mối tình ấp ủ bấy lâu. Khi anh quay lại New York, tôi đã khóc rất nhiều. Tôi không muốn nhìn thấy anh ra đi. Anh hứa sẽ đến thăm tôi ngay khi có thể.

Rồi một ngày anh không đến thăm tôi như đã hẹn. Tôi đoán rằng có lẽ anh rất bận. Chuỗi ngày chờ dợi kéo dài cho đến khi tôi đã quên đi điều đó thì nhận được một cuộc điện thoại từ luật sư của anh ở New York. Ông ấy cho tôi biết anh đã mất trong một tai nạn trên đường ra sân bay. Trái tim tôi duờng như vỡ vụn và tôi thực sự bị sốc. Bây giờ thì tôi đã hiểu tại sao anh không đến như đã hẹn. Tôi đã khóc, những giọt nuớc mắt của sự mất mát và đau đớn dến khôn cùng.

Tôi tự hỏi: "Tại sao điều đó lại xảy đến với một người tốt như anh?". Tôi thu dọn công việc đến New York để nghe đọc di chúc của anh. Mọi thứ đã được chuyển về cho gia đình và người vợ cũ của anh. Tôi gặp lại cô ấy. Cô kể cho tôi nghe về tình trạng của anh, rằng anh luôn buồn cho dù cô ấy đã làm mọi cách cũng không thể nào khiến cho anh hạnh phúc được như hôm gặp lại tôi ở đám cưới của họ. Người ta trao lại cho tôi quyển nhật ký của anh. Nó được bắt dầu từ ngày đầu tiên chúng tôi gặp nhau. Anh viết rằng anh rất yêu tôi nhưng vì quá nhút nhát mà không dám nói ra điều đó. Ðó là lý do tại sao anh im lặng và thích lắng nghe tôi. Anh luôn yêu tôi kể cả khi dến New York và kết hôn với người khác. Ðối với anh quãng thời gian hạnh phúc nhất là khi ở bên tôi và được nhảy với tôi trong đám cưới. Anh đã tưởng tượng rằng đó là đám cuới của chúng tôi và anh đã rất đau khổ khi không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc ly hôn. Anh viết rằng anh rất hạnh phúc khi nhận được thư của tôi. Và cuốn nhật ký kết với dòng chữ: "Hôm nay, nhất định tôi sẽ nói với cô ấy rằng tôi rất yêu cô ấy". Ðó chính là ngày mà anh bỏ tôi ra đi vĩnh viễn - ngày mà tôi sẽ biết được tình yêu từ sâu thẳm trái tim anh dành cho tôi.

Ðây là một câu chuyện tôi đọc được trên mạng. Có thể các bạn đã từng đọc qua câu chuyện này. Ðiều cuối cùng tôi muốn nói với các bạn: Nếu bạn yêu một nguời nào đó, đừng đợi đến ngày mai để nói với anh ấy/cô ấy biết điều đó. Bởi lẽ ngày hôm sau đó có thể sẽ không bao giờ đến nữa.

HÃY MÃI LÀ CHÍNH MÌNH

Hãy mãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai có đủ may mắn để nhận ra rằng mình có thể tuyệt vời đến thế nào. Nhưng điều đó không có nghĩa là "vầng hào quang" quanh bạn không chói sáng.


Hãy mãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai có đủ thông minh để hình dung ra một ngày nào đó mình sẽ có mặt trong hàng "top". Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn không thể trở thành nhân vật đứng đầu.

Hãy mãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai mặc cho những người trong mộng của bạn vẫn chưa xuất hiện để cùng bạn chia sẽ những điều kì diệu trong cuộc sống. Nhưng điều đó không có nghĩa là người ấy không bao giờ đến.

Hãy mãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai có thể tạo ra một sự cạnh tranh hoàn hảo. Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn phải kìm hãm "sự vươn lên" của chính mình.

Hãy mãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai có thể bộc lộ cho bạn thấy họ có thể yêu bạn như bạn luôn "mơ" về...Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn phải ngừng mơ về họ.

Hãy mãi là chính bạn, chỉ bởi bạn xứng đáng với tất cả những gì tốt nhất. Nhưng, cuộc sống không hẳn là công bằnng với tất cả mọi người.

Hãy mãi là chính bạn, chỉ bởi chẳng ai một khi bạn chưa tìm được "nữ hoàng " của đời mình, thì không có nghĩa là bạn chưa thể là một "hoàng tử".

Có những điều trong cuộc sống dường như bất động mãi với thời gian, nhưng không vì thế mà ta cần phải "ra sức" để khiến nó vận hành.

Hãy chỉ việc tỏa sáng, hãy không ngừng vươn lên, hãy hy vọng và nguyện cầu... Hãy luôn la chính mình như bạn vốn có.

Bạn bè Tất cả

  • xiaoyingxiaoying
  • minhngoccomicminhngoccomic
  • dshungnvdshungnv
  • meotrangmeotrang
  • redmaxredmax
  • doanminhmandoanminhman

LƯU BÚT

  • dshungnv December 28, 2007, 2:44 am
    dshungnv
    Thay mặt chính phủ nhà nước Xin chúc Năm Mới An Khang Thịnh Vượng Mần Ăn Phát Tài nghen!

    Quán triệt tinh thần là như thế! he he he he :D:D:D
  • braininter December 24, 2007, 9:24 am
    braininter
    [url=http://www.zidean.com/d/4 8155][Link chia sẻ][/url]
    MERRY XMAS....
    Mở đôi mắt tâm hồn để thấy tim còn đập,
    Dừng đôi chân để thấy người đang dõi bước...
    Trái tim vàng hé nụ cười tươi
  • braininter December 3, 2007, 3:15 pm
    braininter
    [url=http://www.zidean.com/d/4 7548][Link chia sẻ][/url]
    comment giup Brain lùn nhe... Xmas dui ve
Xem tất cả